ĐÀO HIẾU – Những đứa “cháu ngoại bốn chân” của tôi

Sao lại thích mèo hoang ơi Người!?
Mèo tam thể trắng mèo nhỏ nhoi!
Bé xíu ốm yếu trông rất tội!
Nuôi mèo như thú đỡ buồn đời!?
….Mèo bắt gián bắt chuột vui?
Bắt chim chào mào nghịch nữa rồi!
Mèo ghét tính tranh ăn đến nỗi…
”Gừ cả đực rựa mèo đen tới..”
…Ôi mèo tam thể trắng của tôi!
Ốm nhách ốm nheo dữ quá trời!
Đổi tên đặt lại MI mong đời…
”Hiền tính bớt đành hanh quá đổi!”
…Với tôi nhìn mèo giỡn thấy vui..
Đỡ buồn thấy yêu chúng ghê nơi!
Món Cá mèo ưa vốn tuyệt vời!
Mèo Vàng mèo Xám tới tranh xơi…
….Meo…meo…tiếng mèo nghe thật tội!
Thấy thương mảnh mai vẻ yếu đuối!
Cần sự che chở của con người?
”Tôi yêu mèo tôi chỉ vậy thôi!”
….Và bỗng chợt nhớ đến một Người!
Đà Nẵng quê của chị bạn tôi..
Yêu mèo đến bịnh cũng không rời!
Cứ ôm ấp suốt ngày miệng cứ gọi….
”Meo..meo…Mimi..miu…miu….meo…meo…!”

IMG_1493Có một buổi chiều, khi mở cổng nhà, tôi chợt nhìn thấy một con mèo nhỏ, ốm yếu, run rẩy, đứng nép bên cánh cổng sắt. Thấy tôi, nó định bỏ chạy nhưng tôi đã ngồi xuống, đưa bàn tay ra và gọi: “Meo!”, thế là nó dừng lại, mon men bước tời vài bước.

Meo! Meo!…

Tôi bế nó lên, những ngón tay chạm vào khung xương sườn mảnh khảnh của nó. Nó nhìn tôi thăm dò.

Lâu nay, tôi có nuôi một con mèo tam thể trắng, nó tên Xíu. Cháu nội tôi xin của đứa bạn đem về nuôi từ hồi hai tuần tuổi. Quấn quýt, vuốt ve, chiều chuộng. Từ nắm tay, nó lớn lên từng ngày và bây giờ trở thành cô tiểu thư xinh đẹp, quý phái, mơ mộng và… kén ăn. Khi còn bé, nó ưa vồ những con gián nên lũ gián…

View original post 1,163 more words

Advertisement

Đào Hiếu – HOÀNG HÔN

Hoàng hôn trong đôi mắt anh..
Chân trời bối rối tro tàn vướng thân!
Bóng tối bến bờ lạc thần!
Cánh đồng rực lửa sắc loang bóng chiều…
….Mây bay vào núi phiêu diêu…
Ẩn mình chờ đó đợi nhiều đọng sương…
Cát mịn màng gió mơn man…
Ấm hơi mặt đất hôn hoàng hoàng hôn…
…Tay tìm trong cỏ sương trong…
Cánh chuồn bỡ ngỡ lạc đường loay hoay…
…Cầm viên sỏi nhỏ trong tay.
Nhè nhẹ cọ chạm êm ái lạ lùng!
Cảm giác mường tượng rung động..
Lãng mạn trôi theo chiều trong ảo mờ..
Bóng tối ánh sáng nhập nhòa…
Lắng nghe tiếng thở đất trời hoàng hôn….

Hoàng hôn

Gió về xôn xao như cát
Ta đi lạc trong hoàng hôn
Tìm kẻ đã mất tăm bên dốc
Trời chao nghiêng những cánh dơi buồn.

*
Anh tìm anh khô héo trong gió
Anh tìm em mọc lên như chồi cỏ
Chiều lướt qua giọt sương
Như cánh chuồn bỡ ngỡ

*
Anh cầm viên sỏi trên tay
Trượt con dốc dài cát đá
Bóng chiều đổ theo hàng cây ngã
Đám mây bay vào núi xa.

*
Lửa cháy rực trên cánh đồng xưa
Bờ cây đen lao xao bầy sáo nhỏ
Anh đứng khóc một mình trong gió
Hoàng hôn không dừng lại bao giờ

*
Hoàng hôn bỏ đi qua bên kia bến bờ
Như bầy sáo mất hút trong bóng tối
Chỉ còn lại tàn tro trên mặt anh
Chỉ còn lại một chân trời bối rối.

ĐÀO HIẾU

View original post

Măng tây và lọ nước hoa của Prous

Ăn Măng Tây-TIỂU ra NẶNG MÙI?
Bớt mùi cách nào chỉ thử coi?
-À thì phải hiểu RÕ cái MÙI…
Acid hữu cơ Măng vào người…
….Cơ địa hỗn hợp và biến đổi…
Mùi đặc trưng phát triển sinh sôi…
Đâu phải chỉ Măng Tây còn Tỏi
Còn rượu bia -TIỂU ra bốc Mùi…
Còn Củ Cải đường-TIÊU đen đủi!
Còn tự nhiên da thịt mồ hôi…
Ta không nhận Ta rõ ra Mùi!
Chỉ người khác Ngửi mới thấy thôi!?
…Và kỳ Lạ phải Lùng cho biết Mùi…
Càng Nặng càng Hăng Nhiễm lây rồi!
”Phải tìm làm Của dành riêng thôi!?”
Như Mùi Bản Lĩnh…hết nói nổi…?!
CÁI MÙI nước hoa nhất thế giới!?
Khó tìm khó kiếm nhất trên đời!?
Ơi Măng Tây ,rượu bia,cải.tỏi….
Không xơi thôi xơi rồi mới THẤY MÙI!?

Xứ Nẫu

 Vũ Thế Thành

mang-tay-1Độc giả từ Đức hỏi: Ăn măng tây (asparagus) thì cả nam lẫn nữ mọi người đều đi tiểu ra mùi rất nặng, khó chịu, và chỉ ăn măng tây mới thế. Vì sao? Có cách chi ăn xong mà nước tiểu không nặng mùi như thế không?(PT)
Chuyện tế nhị rắc rối

Trong măng tây có một chất hữu cơ chứa sulfur gọi là acid asparagusic, và chỉ măng tây mới có acid này. Các loại thực phẩm khác, thực vật hay động vật đều không có.

View original post 776 more words

Hỡi em ơi mây đã qua cầu

Bình minh đêm cắn nửa!
Ngày dùng dằng cơn gió!
Khi xa hương tóc lúa
Ta không về phồn hoa!
…Thiếu vành khuyên phụ họa!
Em dò dẫm qua cầu…
Phía sau đầu sóng bạc
Gió dữ tràn rơm rạ…
Đáy rương buồn chiếc áo!
Ta tha hương tóc bạc!
Dăm cây cau cũ sót!
Nén nước mắt tràn ứa!
-”Hỡi em mây giờ đã…
Qua cầu,bóng đi xa?!”
Cảm xúc nghe như là…
”Có gì đó xót xa!?”

Xứ Nẫu

.Nguyễn Hữu Khánh

Tranh hoa tinh vat 11
.
(mượn tựa nhạc thơ Phạm Duy , Phạm Thiên Thư )
.
Đêm cắn đôi chia xẻ nữa bình minh.
Ngày tháng bảy dùng dằng con gió muộn.
Cuối cầu Sông ta nhìn phù sa ngược .
Bụi lúa thơm hương tóc lúc xa người .
Ta không muốn trở về chốn bụi bặm phồn hoa.
Nhưng nơi bụi bặm là nơi ta trú ngụ.
Nơi không có loài vành khuyên hót lời phụ họa.
Lúc nắm chặt tay em dò dẫm bước qua cầu.
Gã tha hương đêm nhìn đầu sóng bạc.
Trong sương khuya lộng tưởng mình , tráng sĩ đã qua sông.
Con sông lạ muôn đời con sông lạ .
Ta tìm hoài chi cái tuổi trẻ biệt tăm .
Bên kia đường màu tường mới quét xong.
Ngày cứ hết và đời ai rồi củ kỹ.
Đường gió bụi trăm…

View original post 115 more words

Sài Gòn mưa

Sài gòn thời tiết cứ thăng!
Cứ mãi nắng hoa hoa nắng như hạn!
Nắng quá hóa mưa mưa nắng!
Cơn giông đầu hạ bay sang thủ đô…
….Hà nội mát rười rượi nhớ…
Sài gòn mưa qua phố cũ ta ngồi…
Cà phê đen bỗng ngọt môi!
Mưa làm nỗi nhớ không lời ngập tim..
…Nỗi nhớ dệt thành mây tím
Ngập trời để hoàng hôn lịm kín mưa…
Ôi Sài gòn hối hả mưa!
Vội vả mưa nắng trong mùa nóng cháy!
…Hà nội khát mưa mong mãi…
Mát chưa đủ khát vào đây mưa nào!
Cơn giông ập đến thật mau!
Hà nội Sài gòn ào ào cùng mưa…
…”Mưa tình yêu nưa chan chứa…
Sài gòn Hà nội mưa mưa nhớ nhiều…
Một thời kỷ niệm ta yêu…
Một thời nước mắt trong chiều mưa rơi!”

Xứ Nẫu

La Mai Thi Gia

Saigon_mua

Biết Hà Nội khát mưa nên Sài Gòn đón em bằng cơn giông đầu hạ
Vỗ về em cho nguôi cơn nắng thủ đô
Anh vỗ về em bằng cái hẹn ban trưa
Đón em với nụ hôn mềm, mát ơi là mát

View original post 166 more words

Trị liệu nhóm

TRỊ LIỆU NHÓM bày ra cũng Hay?
Trị ức chế giải tỏa những gì…
U uất trong lòng trút hết đi!
Tìm chỗ bạn bè ”VUI HẾT Ý!?”
Đến Chỗ XẢ”Nói cho Thỏa Ý..”
Nói không được”Hét la hết Ứ…”
Hết đọng PHIỀN là sẽ hết Lo?
Căng thẳng biến mất ở nơi đó?
…”Tâm lý sống thích TỰ DO”
Làm theo ý thích nếu không có!
-Trái tim buồn chán ngột ngạt thở!
TRỊ LIỆU có Chỗ”Tâm lý NGHE…
…Điều gì Trái Tim”BUỒN ĐẾN THẾ!?”
Trị liệu NHÓM hay chỗ Chia Sẻ
Nếu có đồng cảm chân tình đầy…
”Cuộc sống người ta VUI BIẾT MẤY…!?”

Xứ Nẫu

Elena Pucillo Truong

 

 elena

Tôi rất thích được thức dậy trong đêm để chuẩn bị khởi hành cho một chuyến đi. Màn đêm có một sự quyến rũ đặc biệt và dường như khi thành phố ngủ yên có nắm giữ một bí mật  nào đó và sự huyền bí chỉ bị khám phá lúc mặt trời sắp mọc. Trong sự tĩnh lặng tôi có thể nghe được tiếng động rất khẽ của những người đang tất bật để chuẩn bị hàng cà phê hay thức ăn sáng cho những vị khách thức dậy sớm đang đi bộ thể dục quanh khu nhà. Trong bóng đêm lờ mờ đó tôi thường bị thu hút bởi những ánh đèn hay bởi những mùi vị phát ra từ những quán phở, quán hủ tiếu hay bún bò Huế

Thời điểm ấy tôi không bị những tiếng ồn giao thông trên đường…

View original post 1,026 more words

63 năm.

Sáu mươi ba năm tuổi đời
Hơn nửa đời người chỗ nơi loanh quanh…
Dòng sông đầy rồi vơi cạn!
Vui buồn luân lạc thăng trầm đau thương…
Yêu nhau kỷ niệm mãi còn…
Những lần bật khóc rưng rưng dỗi hờn..
Man mác sầu nín lặng mong
Đôi mắt chia sẻ nhiều hơn thế nầy!
…Ôi sáu mươi năm tình hoài…
Nhớ mãi mắt ấy nói thay ân tình…
Yêu nhau trải bao lận đận!
Cốc rượu suông mang mang sầu vô tận!
”Tình ơi sao cứ mãi đắm!
Nhấn hồn ai vào cảm giác mê si!
Sáu mươi năm vẫn TÌNH Ý?
Cảm giác còn là sống thấy còn vui???”

Xứ Nẫu

Cao Văn Tam

13015426_989433141111211_2498427521616944754_n

63 năm.

63 năm,…
ta nhìn lại đời mình :
Loanh quanh mãi bên sông buồn hiu hắt
Những cốc rượu suông chìm sâu đáy mắt
Ngày lại ngày như những kẻ trầm luân…

View original post 92 more words

Vầng trăng rỗng

1/Mùa xuân truân chuyên ve thiền
Đất nứt lá rụng thôi miên bóng râm…
”Ba mùa đình chùa chật sân?”
Phấn son chảy giọt Kim Châm như đùa…
”Mùa xuân đừng mang đến đó!
Gió tuyết quất rát thịt da tơi bời!”
2/
Vớt mảnh lăn tăn mà vui…
Hồ sâu trăng rơi chú cuội đi đâu?
Con ếch nhảy tủm xuống coi…
Ôi mây rơi xuống trăng trồi ở trên…
…”Cụng đầu chú cuội ếch tìm…
Không có nhảy vọt cụng mình gốc Đa…”
3/
VẦNG TRĂNG RỖNG lòng nhẹ quá!
Như bóng như mây trắng xóa tóc tiên..
Mười lăm ngày rằm trăng đêm
Bóng chim run rẩy thế nhân vạn sầu!
Một tay nắm lấy sáng ngày..
Một tay buông thả đêm dài canh thâu…
Bên vui bên buồn chung thương!
”Va vào mảnh vỡ trăng bồng bềnh say…”
1@ĐỪNG MANG EM ĐẾN MÙA XUÂN
Bởi em biết giọt nước đùa trên MI…
Ba mùa nắng gió mưa về…
Con ve thoát xác đất nẻ vừa khô!
2@VỚT MẢNH LĂN TĂN mặt hồ..
ẾCH MƠ nhảy xuống tưởng có Trăng rơi…
Nào hay Mây trôi mây rơi…
Ếch phóng lên bờ Cụng cội gốc đa…
Cụng đầu chú cuội mới đã?
Không gặp buồn quá la cà vọt lên…
”Vớt mảnh lăn tăn thấy mình…
Lòng sầu gờn gợn buồn nhìn chợt vương…
3@VẦNG TRĂNG RỖNG nhẹ bổng
Nhẹ như mây như bông
Như tóc bềnh bồng sóng…
Long lanh rằm sáng trăng
Chim bay nơi xa xăm…
Nhân thế sầu buốt lạnh!
Đêm thâu nghe trống vắng!
Mơ lửa cháy bập bùng..
Trăng rỗng nhẹ như không…
Cánh sầu mơ chạm bóng…
Vỡ nghe trong trăng mộng…
Hư vô sầu mênh mông!

Xứ Nẫu

Thơ Trần Lê Khánh

.toi-nhan-ra-tinh-yeu-chi-dung-thu-ba-sau-gia-dinh-su-nghiep-a5a

.

đừng mang em đến mùa xuân

 .

đừng mang em đến mùa xuân

vì em đã biết mấy lần truân chuyên

View original post 229 more words

48 Tiếng

Tâm trạng buồn -thu mình khép kín!
Nỗi riêng không thố lộ tâm tình!
”Sống thể diện-ngại sợ lụy phiền!”
Kể cả người thân-em ruột bên!
Dễ tự ái và dễ sinh buồn chán!
…Tìm quên-say rượu cùng bè bạn!
Tự hành hạ đày đọa bản thân!
Đôi khi như thế không thường lắm!
…Những cơn say nghĩ suy bi quan!
Hành động thiếu tự chủ chín chắn…
…Dễ gặp rủi xảy ra”TAI NẠN!”
Như đôi chân giờ ngồi”XE LĂN!”
…Vẫn thèm muốn người khác quan tâm!
Nhưng tính kiêu chẳng muốn HẠ MÌNH!
…Bật tiếng TRÁCH người đã chứng minh
”Lòng VỊ KỶ cho mình vì mình!?”
-THẮNG đó một Nhân vật điển hình
”Cô đơn tự nhốt lấy TRÁI TIM!
Sống Khó Tính với bản thân mình!?
”Lấy gì DỄ khi mình KHÓ TÍNH?”
Người như THẮNG có lẽ KHÓ GẦN?
Nguyên nhân vì”Tự ti mặc cảm?”
Uẩn khúc tình cảm trong gia đình?
Công việc ảnh hưởng tâm lý sống???

Xứ Nẫu

Huỳnh Phương Linh

20160218111                                                                                                            

Thứ Tư

18:37

Thắng phải mất gần một phút mới tra được chìa khóa vô ổ để mở cửa xe. Biết mình chưa say, cảm thấy vẫn còn tỉnh táo lắm, Thắng lầm bầm rũa cái tay mắc dịch khốn nạn bữa nay sao run quá….

View original post 1,405 more words

Đêm ba mươi gió thổi

Đơn thân mà nuôi con nhỏ!
Hòa đó một người phụ nữ trông chồng…
Trông miết mỏi mòn ngóng trông…
Chồng đi biền biệt cũng không thấy về!
…Đời lính nào hứa hẹn chi!?
Hành quân liên miên có gì làm tin!?
Ngoài lời hẹn chờ Hòa Bình
May mắn sống sót về bên gia đình?
…Trông chồng thương nhớ Kỷ niệm..
Hòa đặt Cún Con tên Bình để như
”Đừng quên Tình yêu đôi lứa…
Đã có lần thốt hẹn hò Bình yên…”
Bình thường thôi khi một mình!
Sống buồn hoài nhớ nỗi tình cô đơn!
Đời sầu theo tiếng ru con…
Lời ru theo mãi tiếng buồn chơi vơi…
Nảo nuột tiếng ru sầu đời!
Chồng chết con mất đời người bơ vơ!
Một mình lẩn thẩn lơ thơ!
Sống như một kẽ ngẩn ngơ mất hồn!
Ru đời tiếng ru đau thương!
Vận vào cuộc sống đời buồn như ru?
Định mệnh như sắp sẵn đó!
Dành cho tâm hồn phụ nữ Lụy Tình?
…”Bình Nhà Trọ vẫn Anh Bình?
Của Cún ngày nào còn nhỏ bị trêu…
”Sún răng răng sún sún nhiều…
Bởi ham ăn kẹo lêu lêu sún HOÀI…”
Cún Con giờ không trở lại!
Bỏ thây nông trường nào thấy nữa đâu?!
Anh Bình đến thăm âu sầu!
Nhìn Hòa bất hạnh mà đau giùm đời…
Như đêm ba mươi gió thổi…
Giông tố mưa đến kéo người khổ theo…!”

Xứ Nẫu

Nguyễn Đặng Mừng

110128IMG_9035Để tưởng nhớ nhà thơ Hoàng Cầm

.

Đêm ba mươi gió thổi
Tôi lại nhớ con tôi
Vợ đói con cũng đói
Khóc lả lặng từng hồi
Mẹ thì nước mắt nhiều hơn sữa
Ngực lép con nhay đã rã rời 
(1)

Giọng hò lạ lùng lần đầu Bình nghe ấy là của chị Hòa, thiếu phụ người Bắc di cư, vợ lính Cọng Hòa. Chị thuê phòng trong nhà Bình để ở. Chồng chị đi hành quân liên miên, cả tháng mới có dịp về thăm vợ con. Cún Con, tên chị thường gọi đứa con gái bảy tuổi của chị cũng tên Bình. Chị bảo để nhớ một kỷ niệm, một mơ ước không bao giờ có được của mẹ con chị, và Thầy. Chị gọi cha là Thầy.

View original post 2,705 more words