Xét Lý Anh ấy Tội Trọng!Dấu diếm tài sản đó không của mình!Ngồi nhìn diễn tiến sự tình…Thản nhiên để mặc Bạn mình lao đao!-Tưởng rằng cũng chẵng làm sao!Ai dè sự thể rơi vào bi thương!Vì đó hai mạng tử vong! Lương tâm cắn rứt hóa khùng hóa điên!Chỉ mình Trâm biết rõ chuyện!Lỡ rồi nên cố dấu diếm giùm Anh!Một mặt hành động nghĩa nhân Như để ngầm chuộc lỗi lầm gây ra…Bằng cách giúp đứa mất cha…Học hành tử tế đài thọ tất cả..Đó cũng bài học ”nhân quả”! ”Gieo nhân gặt lấy”cho ta những gì…”Của nặng hơn người ”ở đây.-Cái Của xui khiến bàn tay ”nhúng chàm!”Lỡ nắm giữ chặt ” Của tham!”Sự tình kết quả bi thảm không lường!Vẫn Trâm cô gái đáng thương!-”Hai Vé đặc biệt” đã nhuộm máu người!-Không thể trả về khổ Chủ!Bi kịch di họa đến chỗ gay go!-Anh Trâm cũng đã trả giá!-Sống như cầm tù xót dạ lòng Trâm!”Dù sao ruột thịt Vẫn Anh!Một lần sai lạc mình gánh trả thay..-Không nỡ thấy Anh tù đày!Lương tâm dằn vật trừng phạt quá rồi!Thương Anh cố gắng đắp đổi…Hành động thiết thực cơ hội tạ tội-Người mất cũng đã mất rồi! Nào sống lại được thì thôi ”Của còn”-”Rút Của” trả dần cho xong! Lo cho hậu duệ còn sống ”ủi an”!?Cánh xử suy nghĩ của Trâm -Không vướng luật pháp chỉ Trâm ”xử mình!”Thể nào cũng Anh với em Làm được gì được chân tình vần xoay..
Cảm tác bài viết của Nguyễn Trí”CỦA NẶNG HƠN NGƯỜI”
Leave a reply