Bực tức cảm xúc trào ra miệng chửi…Ừ thì cứ chửi một mình nghe chơi?Giải tỏa cơn Ức vượt Ngưỡng lên Tới…Lôi Mẹ lôi cả ai ngồi Ngôi Cao?Chửi cho đã miệng rồi sao?-Có thay đổi được chút nào hay không?-Đỡ căng thẳng đầu giải phóng…?Thì cứ chửi đi đừng động người ta?”Nhưng mà thiệt tình nói ra..Chửi nghe Xấu xí cái Ta sần sùi?Mở miệng là chửi ”um trời”!Một câu có tới…Mẹ ơi quá trời!Như vậy nghe sao chịu nổi!?Cái người hay chửi không coi ra gì!?Chửi thề-chửi tục-chửi gì…Cũng nghe bắt Ớn quá đi…Con người!?
Đứa bé bập bẹ nói bao giờ bắt đầu cũng là mẹ, má thân thương, nhưng biết ghép lại vài câu với nhau và sống trong môi trường người lớn nói tục, chúng có thể chửi đ*t mẹ (dân facebook gọi là Đan Mạch) mà không hiểu đang nói gì.
View original post 2,163 more words